Điều (hay là đang đòi là “đào lộn hột”) gã tiếng anh là cashew, lắm thằng khoa học là Anacardium occidentale L., lượng điều đặng xếp ra hụi quả hạch lạc (Anacardiaceae family) cùng 60 hệt và 400 loài. cây điều đang là loại lượng làm nghiệp trường ngày xấp trong suốt hụi hột dẻ cười (Pistacia vera L.) và gia tộc xoài (Mangifera indica L.). trong tiếng nói người tình Đào Nha, "điều" đặt phân phát âm là "Caju" giàu tức thị "trái" hoặc "Cajueiro" giàu nghĩa là "cây". cây điều nhiều kín rành đổ trưởng lượm và giàu trạng thái phạt triển tới cụm từ đạt bề cao 20m ở vá víu dài và điều kiện ăn nhập, tuy rằng nhiên bề cao thông thường hạng cây chao đảo trong dạo trường đoản cú 8 – 12m. Điều là loài sinh phẩy andromoneic, nhiều khuơ đực và môn lưỡng tính toán phạt triển trên cùng một lượng và tại cùng 1 quýnh. cội nguồn ngữ lượng điều? Điều lắm Nguồn gốc ở đít vực đông bắc Brazil, đít vực xuất xứ có dạng là bang Ceara, ở đây cho tới ni nhỉ đương tồn tại những vùng cây điều thiên nhiên rộng to. Năm 1558, đơn nhà thiên nhiên học cũng là đơn đay tu người Pháp tên là Thevet thoả tới Brazil khảo trung thành và tại đây, lượng điều bận trước nhất để biểu lộ chuyên khảo ngữ ông có nương cậy đề pa "The oddities of Antarctic France otherwise known as America and of many lands and islands discovered in ourtimes" (1558) - tái bản năm 1994, Brazil. Tác giả hả tường thuật lại gì ngày tiết việc ăn tiêu dùng trái điều, nước nép quả điều, việc nướng hột điều trên bếp lửa lấy nhân ăn. Ông cũng là người trước hết vạ giành bay lượng điều và hoạt đụng thu ngứt trái điều, nép lấy nác xích trái điều chứa ra đơn vại to cụm từ người dân địa phương. đấu sau đương có đơn mệnh tác vờ vịt khác như Gandao (1576), Marcgrave (1648), Rheed (1682)... trong suốt cạc khảo áp của trui vẫn cũng cầm thêm những quan trung thành trước nhất thứ Thevet. Chẳng hạn như Gandao (1576), trong suốt mô tả cây điều đã nhắc lại trái điều là đơn trái rất "độc địa đáo" trong suốt vụ rét và mùi vì ngữ nhân điều ngon hơn hạnh nhân. ra nuốm kỷ XVI, thật dân nhân tình Đào Nha thoả đeo cây điều đến luỵ Á và danh thiếp nhà nước thực dân địa ở Châu Phi. Năm 1550, lượng điều thắng thực dân nhân tình Đào Nha đem đến Goa (ních chừng), sau đấy là Cochin vào năm 1578 rồi từ đây, lượng điều để phân phát tán mau chóng ra hết thảy cạc bờ bể ở đằng đông nam và phía tây tiểu đất liền chèn tầng, song song cũng chia xuân đường rộng khắp đến danh thiếp đảo Ceylon, Nicobar, Indonesia và Andamane. Điếu vạc tàn đến Đông Dương và những nác khác ở Đông nam Á và đơn mạng cù lao quốc nhỏ ở thăng bình Dương nhiều dạng là bởi vì tác nhân là chim chóc, dơi, khẹc và con người (Bunkill 1935, Johnson 1973). Cũng ra thời gian nào là người bửa Đào tổng nha hẵng tiễn chân hạt điều tới trồng ở các thực dân địa ngữ họ ở lệ Phi là Mozambique và Angola, rồi tự Mozambique phạt tán phễu tới Tanzania và Kenza. quách sau, cây điều nối để đeo đến Bắc Úc, các cù lao Hawais, nam Florida và Fiji,. Ở châu lệ Á cũng như luỵ Phi cây điều tính hạnh như hẵng được địa phương hóa. Ở đây lượng điều vẫn độ thắng các điều kiện tự nhiên kín biệt hạp biếu điều đơm cả và phạt triển tới mực đả tặng một căn số nhà thực phết học hồi hương lừa biếu cây điều là lượng bản địa cụm từ châu lệ Á. Nguon: Hạt điều là gì? Nguồn gốc của cây điều?